CÕI ĐỜI PHÙ VÂN
\
Ngày xưa có một vị vua
Giàu lòng nhân ái chẳng thua thánh
hiền,
Không ham chức tước uy quyền,
Chẳng màng giàu có bạc tiền thế
gian,
Chỉ tìm kiếm sự khôn ngoan
Đưa đường chỉ lối lo toan việc
lành.
Vua bèn xuống chiếu thi hành,
Kêu mời nhân sĩ kinh thành đến
ngay.
Đền rồng họp mặt suốt ngày,
Tìm cho được một ý hay răn đời,
Phương châm cho hết mọi người,
Lúc nào cũng đúng mọi nơi chẳng trừ.
Sau khi thỉnh ý tôn sư,
Mọi người đồng ý dâng thư bệ rồng.
Thư rằng trong cõi bụi hồng,
Mọi điều là thứ vô thường qua đi.
Không gì tồn tại mọi khi;
chẳng gì trường cửu, không chi lâu
bền.
Vua rằng ý thật đáng khen;
Đó là chân lý ta nên nhớ đời.
Hãy tìm vĩnh phúc trên trời;
Đừng ham danh lợi cõi đời phù vân.
Gioa-Kim
CT:
ReplyDeleteJuly 15, 2013 at 6:57 AM
Cám ơn anh Gioa-Kim. Bài thơ lục bát "Cõi đời phù vân" chuyên chở một nội dung và cũng là chân lý ngàn đời cho thế nhân: Mọi sự vật đều phù phiếm và cuộc đời qua mau như gió thoảng, đúng như đã được diễn tả trong Kinh Thánh:
"Phù vân nối tiếp phù vân,
Mọi sự đều là phù vân!"
Mong rằng bài thơ này khiến nhiều người đọc suy tư và nhận thức đúng hơn về ý nghĩa cuộc đời.
Mến,
CT
VŨ THỦY:
ReplyDeleteJuly 15, 2013 at 7:32 PM
Cảm ơn anh Sâm đã chia sẻ một bài thơ có ý nghĩa về mặt giáo dục. Thật là trùng hợp, em đang học về Proverbs, một trong những bài học của "the course "Old Testament of Poetry and Prophecy" của Hadley School.
"Phù vân" là một từ đánh động vào suy nghĩ của em nhiều nhất, anh ạ!