Thursday 24 October 2013

Tình Ngài.

Thursday, October 24, 2013

Tình Ngài.


Tình Ngài

Tình Ngài là ánh mặt trời,
Chẳng thiêu chẳng đốt cõi đời bao la.
Tình Ngài là một bông hoa,
Không tàn không úa, không già héo hon.
 Tình Ngài ý nghĩ chờ mong,
Chẳng như cánh hạc bay không trở về.
Tình Ngài là mối tình si.
Tình không quên lãng không hề bỏ rơi.
Tình Ngài trầm lắng thảnh thơi,
Không gì xao động cõi đời riêng ta.
Tình Ngài như một vắng xa,
Khiến ta tưởng nhớ, khiến ta đợi chờ.
Tình Ngài hiện hữu từng giờ.
Vút lên nhè nhẹ lời thơ ân tình.
Tình Ngài chia sẻ tâm linh,
Là Lời Hằng Sống bùng lên lửa lòng,
Là phần gia nghiệp trông mong,
Là niềm hoan lạc tình nồng đắm say.
Tình Ngài thơm ngát trời mây.
Thánh Danh ngời sáng, hương bay ngọt ngào.
Tình Ngài như một lời chào
Bình an đằm thắm dạt dào niềm tin.
Đức Kitô, Chúa Phục Sinh,
Đấng ban sự sống, cuộc tình thiên thu.
 
Gioa-Kim
(Phỏng dịch bài L’amour  de Dieu của Daniel Vaukaire)

1 comment:

  1. Cám ơn anh GioaKim. Dịch thơ ngoại quốc sang tiếng Việt không dễ chút nào, nhưng anh đã dịch một cách rất trôi chảy, tự nhiên không chút gượng ép, khiến người đọc không hề có cảm giác thơ dịch. Nội dung thật phong phú, diễn tả được nhiều khía cạnh của Tình Chúa bao la tuyệt vời.
    Rất mến,
    CT
    Reply

Tuesday 17 September 2013

Xin Làm Simon.



Xin Làm Simon
                                   
   Con nhìn bầu trời xanh;
    Làn mây trắng trôi nhanh;
    Con thấy hình bóng Chúa
   Vai vác cây thập hình.

   Chúa bước thấp bước cao;
   Mão gai quấn quanh đầu;
 Mồ hôi tuôn cùng máu;
    Con thương Chúa xiết bao.

  Chúa gian khổ vì con;
   Vì con chịu roi đòn;
    Vì con vác thập giá;
    Con xin làm Simon.

     Con xin làm Simon,
      Vác thập giá đời con;
       Bao gian truân vui chịu;
       Bước trần ai mỏi mòn.
 
       Theo Chúa đến Can Vê,
      Cùng xót xa não nề,
        Cùng hiệp dâng hy lễ,
          Dâng lên Đức Gia Vê.

         Tình Chúa thương chúng con
          Không còn gì lớn hơn.
         Con góp phần nhỏ bé
           Vào đại dương yêu thương.

        Gioa-Kim

Friday 26 July 2013

Bài Ca Nào Cho Em.


 


       Bài Ca Nào Cho Em

Sao em lại hát bài ca máu lửa
Khơi hận thù một thủa trên quê hương
Sao ngân nga hoài câu hát thê lương
Khóc thân phận bi thương nơi trần thế.
Em khóc gì khi chiều tà bóng xế;
Khi thu về lặng lẽ cánh hoa rơi;
Khi đông tới gió mưa lấm khung trời;
Tình bay xa và một thời tiếc nuối.
Sao em không hát bài ca khen ngợi
Chúa muôn loài tạo dựng cõi trần gian,
Bao kỳ công, bao ơn phúc tuôn tràn
Và Tình Ngài trao ban cho người thế.
Sao không hát bài ca chúc tụng Mẹ
Là mùa xuân vạn tuế của trần gian,
Là cửa ngõ Ơn Cứu Độ tuôn tràn,
Là Hiền Mẫu của muôn dân dưới thế.
Em hát gì những bài ca rầu rĩ
Cho tâm hồn bi lụy chẳng ích chi.
Cõi đời này mọi sự sẽ qua đi.
Hãy hát lên thánh thi ca ngợi Chúa,
Vì tình Ngài yêu ta từ muôn thủa
Và tình ca thánh thiện của thiên đàng
Cho vơi đi sầu muộn của trần gian
Để tâm hồn bình an và hoan lạc.
 
Gioa-Kim

Tuesday 23 July 2013

Sunday 21 July 2013

Len Den Thanh - Melody - Gioakim

HẠNH NGỘ



HẠNH NGỘ

Chiều buông xuống mênh mang thôn xóm vắng;
Lão ăn mày thất thểu chống gậy về.
Trên quảng đường cô quạnh buổi chiều quê, 
Có bóng xe huy hoàng tung cát trắng;
Nhạc ngựa reo vở lở chiều vắng lặng;
Bánh xe quay, quay tít, cuốn bụi mờ.
Lão ngây nhìn, nhìn mãi, ngỡ rằng mơ.
Thấy phú qúy, giàu sang về với lão.
Lão giụi mắt thấy mình còn tỉnh táo:
Đúng thật rồi, xa giá của Đức Vua
Mà bạc vàng, châu báu có dư thừa.
Lão thầm mong Đức Vua sẽ bố thí
Một chút ít xa hoa đời quyền qúi
Đang phất phới lay bay giữa bụi mờ.
Rồi xa giá dừng ngay chỗ lão chờ.
Ngài bước xuống, miệng mĩm cười tươi tắn.
Trong chiều vàng trời đất say ánh nắng.
Lão miên man với mộng đẹp an nhàn,
Nghĩ  mãi rằng đời lão sẽ sang ngang…
Bỗng giật mình khi cánh tay quyền qúi
Trước mắt lão đưa ra xin bố thí.
Ồ sự lạ chưa từng thấy xưa nay:
Một Đức Vua ăn xin lão ăn mày!
Lão ngập ngừng đưa ánh mắt dò hỏi.
Nhưng rồi cũng thò tay vào chiếc túi,
Móc đưa ra một hạt lúa còn non.
Tay run run dâng tiến Đấng Chí Tôn.
Ngài cầm lấy, miệng mĩm cười hiu hắt;
Có cái gì tê tái lên mi mắt…
Ngài vẫy chào và xa giá biến đi,
Cuốn bụi mờ để lại kẻ hàn vi,
Hồn u uất với bao nhiêu dấu hỏi.
Chiều dần đi và đêm về tăm tối;
Lão lên đèn rồi mở túi ra xem.
Có vật gì chói lóa giữa màn đêm:
Một hạt vàng lăn lóc trên đám luá.
Lão ngẩn ngơ nhớ tới tay áo lụa,
Lúc Đức Vua đón nhận hạt lúa non.
Rồi cúi đầu nức nở giọng u buồn:
“Giá lúc chiều mình tiến dâng tất cả!”
 
Gioa-Kim
 
Cảm tác theo R.Tagore  ( Gitanjali, số 50 )

Monday 15 July 2013

Mầu Nhiệm Cana

     
 
 
 
 
Mầu Nhiệm Cana
 
     Cana tiệc cưới ngày nào;
Xôn xao làng xóm kẻ vào người ra.
     Khắp nhà rộn rã tiếng ca;
Thân bằng quyến thuộc gần xa đến mừng.
     Tiệc vui vừa được nửa chừng;
Rượu ngon uống tới bổng dưng cạn vò.
     Gia nhân thấp thỏm âu lo;
Tân khách đòi rượu biết mò đâu ra.
     May nhờ Mẹ Maria
Chăm nom săn sóc thật là phúc thay!
     Con Mẹ có mặt ở đây;
Ngài là Thiên Chúa ra tay cứu đời.
     Giờ Ngài chưa thật đến nơi;
Nhưng vì nể Mẹ có lời cầu xin;
     Chúa làm phép lạ đầu tiên;
Môn đồ sửng sốt lòng tin Chúa Trời.
     Phép mầu đâu  phải chuyện chơi;
Dặn dò Mẹ bảo nghe lời chớ sai
     Những gì Chúa bảo với ai
Phải làm cho đúng thì đời an vui.
     Cana mầu nhiệm tuyệt vời.
Quyền năng Thiên Chúa rạng ngời niềm tin.
     Lớn thay thần thế Mẹ Hiền,
Giúp lời phù hộ Chúa liền nghe theo.
     Đường đời gian khó cheo leo.
Hãy cầu khấn Mẹ chớ theo tà thần.
     Những điều Mẹ bảo ân cần,
Vâng nghe lời Mẹ thế trần bình an;
     Mẹ đưa về nước Thiên Đàng,
Đời đời hạnh phúc Chúa ban cho người.

     ------Gioa-Kim-----

CÕI ĐỜI PHÙ VÂN





            
CÕI ĐỜI PHÙ VÂN
 
\
Ngày xưa có một vị vua

Giàu lòng nhân ái chẳng thua thánh hiền,

Không ham chức tước uy quyền,

Chẳng màng giàu có bạc tiền thế gian,

Chỉ tìm kiếm sự khôn ngoan

Đưa đường chỉ lối lo toan việc lành.

Vua bèn xuống chiếu thi hành,

Kêu mời nhân sĩ kinh thành đến ngay.

Đền rồng họp mặt suốt ngày,

Tìm cho được một ý hay răn đời,

Phương châm cho hết mọi người,

Lúc nào cũng đúng mọi nơi chẳng trừ.

Sau khi thỉnh ý tôn sư,

Mọi người đồng ý dâng thư bệ rồng.

Thư rằng trong cõi bụi hồng,

Mọi điều là thứ vô thường qua đi.

Không gì tồn tại mọi khi;

chẳng gì trường cửu, không chi lâu bền.

Vua rằng ý thật đáng khen;

Đó là chân lý ta nên nhớ đời.

Hãy tìm vĩnh phúc trên trời;

Đừng ham danh lợi cõi đời phù vân.
 
Gioa-Kim